dị địa trọng sinh chi bạch

Vì được đến ưu tú hậu đại, địa cầu nữ tính Mia bị ngoại tinh cao trí tuệ sinh vật Federick cầm tù, trở thành hắn cấm luyến bổn văn một chọi một có ái, khẩu vị rất nặng, có xúc tua có dụ | gian có các loại tà ác đạo cụ Đọc đoạn trích dưới đây và thực hiện các yêu cầu sau: "Con người của Bác, đời sống của Bác giản dị như thế nào, mọi người chúng ta đều biết: Bữa cơm, đồ dùng, căn nhà, lối sống. Bữa cơm chỉ có vài ba món rất giản đơn, lúc ăn không để rơi vãi một hột cơm, ăn xong, cái bát bao giờ cũng sạch Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương đã báo cáo Bộ Y tế và đang nỗ lực phối hợp với Bộ Tài chính để sớm hoàn tất các thủ tục nhằm cung ứng kịp thời vaccine cho địa phương. Trước đó, ngày 13/9, Sở Y tế TP. Hồ Chí Minh cho biết hiện thành phố đang thiếu hai loại Tuy vậy, tính "phi địa lý" ấy lại càng khiến những tác phẩm ông vẽ đậm chất hồn Việt. Trần Trọng Vũ sinh 1964 tại Hà Nội, ông là một trong số rất ít nghệ sĩ thị giác đương đại tiên phong và quan trọng của Việt Nam thời kỳ Đổi mới. Tên truyện: Bách Luyện Thành Thần - Tác giả: Ân Tứ Giải Thoát Thuộc loại: Đông Phương Huyền Huyễn. Từ đám mây ngã xuống trở thành một người hèn mọn gia nô La Chinh, trong lúc vô tình đem mình đã luyện thành một món binh khí. Một đạo chống lại mở màn, lúc này ầm ầm kéo ra. Xem Hướng dẫn tải ebook về máyYeutruyen.net - Đọc truyện chữ online. TẢI EBOOK Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch AZW3. TẢI EBOOK Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch PRC/MOBI. TẢI EBOOK Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch EPUB. TẢI EBOOK Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch PDF. Đăng nhập bằng. Vaytiennhanh Home Credit. Sáng sớm ngày hôm sau, Mộ Dung Lâm Phong thoạt nhìn thần thanh khí sảng, tựa hồ vận động ngoài ý muốn tối hôm qua đã làm cho thân thể hắn rất thỏa mãn, bất quá Tiểu Bạch thì cho đến phải ăn điểm tâm, vẫn đang hỗn loạn ngủ, mí mắt cũng không mở ra được, tứ chi bủn rủn vô lực, khi Mộ Dung Lâm Phong bưng đồ ăn đi lên, đã nhìn thấy Tiểu mềm nhũn nằm sấp cả thân mình vùi vào chăn bông, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ đen đen, Mộ Dung Lâm Phong nhẹ nhàng bước đến, xốc góc chăn lên, lộ ra cả cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch, đôi môi Tiểu Bạch bởi vì tối hôm qua không ngừng hôn trong thời gian dài, đến bây giờ còn chưa hết hồng nhuận vì sưng, bởi vì trong phòng đã đốt một chậu than, cho nên cũng cực kỳ ấm áp, Mộ Dung Lâm Phong cũng không sợ xốc chăn lên sẽ làm Tiểu Bạch lạnh, toàn thân Tiểu Bạch bởi vì tối hôm qua vận động kịch liệt, che kín loang lổ nhiều điểm ô mai, đặc biệt là nơi kia, còn có một vài vết lấm tấm màu tím, dễ dàng tách ra hai chân Tiểu Bạch còn chưa thể khép lại, giữa huyệt khẩu cũng hơi nứt ra, Mộ Dung Lâm Phong ảo não, tối hôm qua bản thân thật sự rất phóng túng. Lần trước Tiểu Bạch say rượu cũng chỉ làm một lần, mà đêm qua lại không đếm được hắn phóng ra trong cơ thể Tiểu Bạch bao nhiêu lần, nhớ rõ sau khi Tiểu Bạch hôn mê, hắn giúp Tiểu Bạch lại tắm sạch toàn thân một lần, cái bụng nhỏ đã phình phình trướng trướng, lấy tay nhẹ nhàng ấn vào, huyệt khẩu lập tức mãnh liệt trào ra chất lỏng đục đục cùng nhiều điểm màu đỏ, nghĩ đến đây Mộ Dung Lâm Phong lại một lần nữa hơi hơi nhíu hai hàng lông Dung Lâm Phong thương tiếc cúi đầu hôn lên nơi sưng đỏ của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bởi vì phía sau truyền đến từng đợt cảm giác ấm áp mà dịu dàng, còn tưởng rằng sư phụ muốn chơi trò chơi “Sư phụ…… Ô…… Tiểu Bạch…… Từ bỏ…” Tiểu Bạch tội nghiệp chậm rãi chớp mắt mờ mịt, quay đầu nhìn thấy sư phụ đang dựa vào bé, dùng hai má nhẹ nhàng ma xát hai má trái phải của sư phụ. Tiểu Bạch không muốn diễn lại vận động tối hôm qua một lần nữa, hiện tại phía dưới vẫn đang đau rát nóng hổi, tuy rằng lúc sau Tiểu Bạch cũng thực thoải mái, nhưng trong thoải mái cũng có đau đớn. Tiểu Bạch chưa từng thấy qua dáng vẻ sư phụ kịch liệt khó nhịn như vậy, hai tròng mắt kia âm u ámtrầm giống như sắp nuốt lấy Dung Lâm Phong hôn nhẹ khóe môi Tiểu Bạch, thương tiếc nói “Tiểu Bạch không nên cử động, vi sư hôm nay sẽ không làm nữa, thân thể có phải rất không thoải mái không a?”Tiểu Bạch lập tức gật gật đầu “Trong thí thí của Tiểu Bạch, khó chịu.”“Lại đây, Tiểu Bạch, nhếch mông lên một chút, vi sư giúp Tiểu Bạch thoa một ít dược, sẽ nhanh chóng tốt hơn.”Tiểu Bạch nghe lời ngoan ngoãn nhếch hai bờ mông trắng noản của bế lên, hiện ra trước mặt Mộ Dung Lâm Phong, sau đó nhìn về phía sau thấy ánh mắt sư phụ không hiểu vì sao lại ám trầm xuống “Sư phụ, có phải như vậy không a?”“Ân, đúng rồi, Tiểu Bạch cứ giữ vững tư thế này.” Nói xong Mộ Dung Lâm Phong lấy thuốc mỡ đã chuẩn bị tốt, dùng ngón tay quẹt lên quanh huyệt khẩu của Tiểu Bạch thoa đều, sau đó lại chậm rãi từng chút từng chút một xâm nhập vào nơi sưng đỏ bên trong, độ ấm bên trong cao đến lạ thường, Tiểu Bạch tựa hồ chịu không nổi bên trong lại một lần nữa bị đụng chạm, vùi mặt thật sâu vào trong chăn, miệng hơi hơi thốt ra một vài âm thanh nhỏ, đương nhiên đây là vì đau, không phải vì Tiểu Bạch thực thoải mái, bởi vì lúc Mộ Dung Lâm Phong thoa thuốc, không thể tránh khỏi đụng chạm tới vết thương thật nhỏ tối hôm qua lưu lại bên Dung Lâm Phong cũng không muốn làm lý trí của mình đau khổ hơn nữa, rất nhanh dịu dàng giúp Tiểu Bạch thoa thuốc, liền thay Tiểu Bạch mặc y phục, rửa mặt chải đầu xong, đút cho Tiểu Bạch ăn chút cháo hoa dễ tiêu, tạm thời là không ăn được vì thân thể Tiểu Bạch bất tiện, vì thế làm chậm lại thời gian đến Mộc Diễm quốc, đối với điều này Trúc Tử trong lòng cũng hiểu rõ, dù bên ngoài cũng chưa nói gì hết, Trúc Tử đoán cho dù y có nói với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cái gì cũng không hiểu. Chỉ có tiểu nhị của khách *** hơi hiếu kỳ, Mộ Dung Lâm Phong tối hôm qua mới kêu nước ấm tắm rửa xong, hôm nay lại muốn một thùng nước ấm, tuy rằng nghi hoặc, song vẫn thần tình nịnh nọt khuất phục dưới ánh sáng lòe lòe của ngân lượng, còn phải nói, tiền thật sự là bảo bối vạn năng. Trong lúc này, Bạch hồ cũng ngoan ngoãn tựa vào người Tiểu Bạch, Cũng không làm ồn muốn Tiểu Bạch cùng chơi lại “Từ gia khách ***” nghỉ tạm hai ngày, đám người Mộ Dung Lâm Phong liền lên xe ngựa, chạy đến thủ đô Mộc Diễm quốc. Bởi vì trước đó tuyết rơi rất lớn, cho nên đường đi cũng không tốt lắm, va trái chạm phải chậm rãi di chuyển trên mặt đường tương đối bằng phẳng, thỉnh thoảng cũng bắt đầu có người ở, âm thanh cũng dần ầm ỹ lên, Tiểu Bạch tránh khỏi ôm ấp của Mộ Dung Lâm Phong, xốc bức màn lên, Bạch hồ cũng theo Tiểu Bạch lẻn đến bên cửa sổ, ngắm phố xá náo nhiệt bên tiên nhìn lướt qua, người đi đường trên đường lớn của Mộc Triệt quốc cùng Mộc Diễm quốc có điểm khác nhau rất lớn, khác ở chỗ ở đường lớn của Mộc Triệt quốc nam nhân chiếm đa số, mà trên đường lớn rộng rãi của Mộc Diễm quốc, nữ nhân cùng nam nhân ngang nhau, hơn nữa nữ nhân nơi này không có quan niện mạnh về nam tôn nữ ti như hai quốc gia khác, cũng sẽ không thẹn thùng xoay qua xoay lại trước mặt nam nhân, rụt rè quá đáng, thích nhìn ngắm nam tử, cũng có trường hợp nữ truy nam, mặc kệ trong việc buôn bán, hay là trong quan trường, chỉ cần ngươi có thể, mặc kệ ngươi là nam tính hay nữ tính, như vậy trong địa bàn của ngươi, ngươi chính là lão đại, đơn giản mà nói, Mộc Diễm quốc là đất nước có phong tục tiến bộ, tuy rằng cả nước cao thấp không thể hoàn toàn nam nữ ngang hàng, bất quá so hai nước khác vẫn tương đối tiến bộ hơn nhiều, cũng bởi vậy hấp dẫn hai nước kia nam tôn nữ ti không cam lòng với đất nước phần đông nữ cường nhân này, khiến cho Mộc Diễm quốc lại phồn vinh hưng nữa người lãnh đạo tối cao của Mộc Diễm quốc, cũng chính là Mộc Diễm quốc quốc quân — Diễm Nguyệt Cơ, thật sự là nữ cường nhân, quyến rũ cao nhã, thông minh tuệ tâm, song khi thủ đoạn cường ngạnh tàn nhẫn cũng không mất mặt trước hai quốc quân khác, Diễm Nguyệt Cơ là thần tượng trong lòng đại đa số nữ tính ở Mộc Diễm quốc, bởi vì Diễm Nguyệt Cơ xuất hiện, phá vỡ xã hội nam tôn nữ ti nghiêm trọng, đúng vậy, mười năm trước, vốn là do một người uy nghiêm lãnh khốc vô tình chính trực hùng tráng trung niên — Diễm Thích, đảm đương Mộc Diễm quốc phạm vi gấp đôi hai quốc gia khác. Nhưng cũng vào mười năm, Diễm Thích, nam nhân chính trực như lang giống như hổ lại ngoài ý muốn bị ám sát bằng thuốc độc, song khiến cho cả nước ngoài ý muốn chính là, khi Diễm Thích chỉ còn lại một hơi thở, thế nhưng không có truyền ngôi cho hậu thế hay những người khác trong hoàng thất, tuy rằng nói Diễm Thích bởi vì cả đời trung với việc mở mang bờ cõi cùng suốt ngày vất vả cùng chính sự, mà vắng hậu cung, thế nên cũng không lưu lại hậu đại, đương nhiên cũng có người nói rằng, là Diễm Thích vô năng, mới cả ngày trầm mê trong chính sự. Đến cuối cùng khi Diễm Thích hấp hối không cam lòng chết đi, liền vội vội vàng vàng đem ngôi vị hoàng đế truyền cho thuộc hạ trung thành nhất của mình — Diễm Nguyệt Dung Lâm Phong thấy Tiểu Bạch cùng Bạch hồ, rất hưng phấn ngắm muôn hình muôn vẻ bên ngoài, các phương diện của Mộc Diễm quốc so với hai quốc gia kia đều phồn vinh và cường đại hơn, cho nên nơi này hết thảy đều là tầng tầng lầu các, cơ hồ không có nhà nhỏ đơn sơ tồn tại, phố lớn ngõ nhỏ đều là sạch sẽ gọn gàng, cũng không có khất cái, Mộc Diễm quốc cường đại giàu có sẽ không cho phép người nghèo tồn tại, chỉ cần là người có cuộc sống cực khổ, đều có thể được Mộc Diễm quốc từ thiện các chăm lo, chỉ cần là đúng sự thực, như vậy sẽ được trợ cấp vật chất vô điều kiện. Đương nhiên vì để mỗi người đều không muốn làm mà hưởng, từ thiện các quy định rõ ràng, sau khi nhận trợ cấp lần thứ ba, người này phải vào hoàng cung Mộc Diễm, mỗi ngày hỗ trợ quét dọn nhà vệ sinh trong Mộc Diễm hoàng cung, hoặc là khi chiến tranh đến, người này nhất định phải vô điều kiện tòng quân, cũng sẽ được trả công tương ứng. Bởi vì quy định, cho nên cũng không ai dám lười biếng, cũng khiến cho Mộc Diễm quốc giá trị sống rất là khả Bạch nhìn thấy đình thai lầu các so với nơi khác đều đẹp hơn cao nhã hơn, còn có tiếng rao to người bán hàng rong ăn mặt chỉnh chu, lách tách tiếng thức ăn được nướng, thơm thơm, Tiểu Bạch không tự chủ được nuốt nước miếng, nhìn có vẻ ngon lắm đó Tiểu Bạch xoay người lại, nằm sấp vào lòng Mộ Dung Lâm Phong “Sư phụ, chúng ta hiện tại đi đâu?”Mộ Dung Lâm Phong sờ sờ tóc Tiểu Bạch, nói “Chúng ta hiện tại tìm một chỗ ăn cơm trước, sau đó lại tiến cung tìm Mộc Diễm quốc quân chủ.”Tiểu Bạch không hiểu hỏi “Sư phụ, chúng ta vì sao phải đi tìm Mộc Diễm quốc quân chủ a?”“Ân, bởi vì vi sư muốn Mộc Diễm quốc quốc quân mượn một thứ đồ vật.”“Nga”, Tiểu Bạch tựa hồ cũng không có ý hỏi thêm, sư phụ muốn đi đâu, Tiểu Bạch liền đi theo tới Dung Lâm Phong nhìn thấy Tiểu Bạch đã hỏi xong nghi hoặc của bé, hai tay nhẹ nhàng nhéo nhéo cái lỗ tai trắng trắng xù xù của Bạch hồ bạch, Tiểu Bạch nhéo một chút, cái đuôi Bạch hồ liền dựng thẳng lên, chờ lúc Tiểu Bạch buông ra, cái đuôi Bạch hồ cũng chậm chậm hạ xuống, Tiểu Bạch lại nhéo, Bạch hồ lại dựng thẳng đuôi lên, liên tiếp như thế, Tiểu Bạch cảm thấy cái đuôi của Bạch hồ chơi thật vui Dung Lâm Phong ở bên cạnh giống như nghĩ tới chuyện gì nhẹ nhàng xoay cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch qua đối diện với hắn “Tiểu Bạch, có khi nào hối hận chuyện hai ngày trước làm với vi sư không? Có khi nào chán ghét chuyện như vậy không?”Tiểu Bạch tựa hồ không rõ sao sư phụ đột nhiên lại hỏi chuyện này, ngây người một chút mới phản ứng lại, “Tiểu Bạch không ghét, chỉ là cảm thấy là lạ, còn có phía dưới trướng lên, sư phụ tối nay cũng muốn chơi sao?”Kỳ thật Mộ Dung Lâm Phong trong lòng vẫn có chút khẩn trương, cũng sợ hãi Tiểu Bạch sẽ chán ghét, bất quá Tiểu Bạch hình như còn chưa biết chuyện như vậy có ý nghĩa gì “Tiểu Bạch biết vi sư vì sao lại làm vậy với Tiểu Bạch không?”Đúng như dự kiến, Tiểu Bạch lắc đầu, Mộ Dung Lâm Phong nói tiếp “Chuyện tối hôm đó, là chỉ có những người yêu nhau mới làm, vi sư yêu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch có hiểu chưa? Không chỉ có là thích, là yêu so với thích còn thích hơn.”“Tiểu Bạch cũng yêu sư phụ.” Tiểu Bạch tuy rằng không thể hiểu được thích nhiều bao nhiêu mới có thể ngang bằng với yêu, nhưng Tiểu Bạch cảm nhận được bé thực yêu sư phụ của mình, bởi vì Tiểu Bạch cảm thấy bé thích rất nhiều điểm ở sư phụ mình, cho nên hẳn là tương đương với yêu Dung Lâm Phong nhìn thấy Tiểu Bạch vô cùng vui vẻ bổ nhào vào trong lòng mình, trong miệng không hề do dự trực tiếp nói ra tình yêu, lúc Mộ Dung Lâm Phong vừa lòng, cũng cảm thấy có điểm không nỡ, bởi vì luôn nhận ra Tiểu Bạch lúc nói yêu và nói thích hắn không hề khác nhau.“Chủ nhân, chúng ta hiện tại có phải đến Tử Hạc Các không xa ở phía trước ăn cơm không a?” Trúc Tử ở bên ngoài vén màn xe tựa hồ trầm tư một chút nói.“Ân, đi nơi đó đi.”Khi Mộ Dung Lâm Phong xuống xe ngựa, giúp Tiểu Bạch sửa sang lại y phục cho tốt, để Tiểu Bạch ẵm Bạch hồ đi xuống, Mộ Dung Lâm Phong nắm tay Tiểu Bạch vừa đi xuống xe ngựa, lập tức khiến cho nữ tính đi ngang qua thường thường chú ý, bởi vì Mộ Dung Lâm Phong quả thật là dáng vẻ bất phàm, ngũ quan tuấn mỹ, khí chất tao nhã mê người, làm cho nữ tính Mộc Diễm quốc khai sáng liên tiếp quay đầu Mộ Dung Lâm Phong đi xuống xe ngựa, tựa hồ cũng không để ý tầm mắt nóng rực của người qua đường, liền lôi kéo Tiểu Bạch đi đến Tử Hạc Các nổi danh nhất Mộc Diễm quốc. Trúc Tử nhìn bốn phía, ánh mắt trầm tư chớp động một hồi, đột nhiên thở dài, trầm mặc đi theo sau Mộ Dung Lâm Phong vào Tử Hạc Hạc Các quả nhiên là đại tửu lâu danh phù kỳ thực, nơi chốn đều lộ ra cao quý thanh lịch, thảm da lông, chính giữa cũng để một chậu than thật lớn, làm cho khách nhân trong ngày đông giá rét tiến vào cũng thấy ấm áp, vào lúc ăn cơm cũng không cần mặc y phục thật dày, cản trở tứ chi hoạt động. Mỗi một bàn khách nhân đều có một cô gái tương đối thanh tú đáng yêu làm phục vụ, ngay lập tức đáp ứng nhu cầu của khách. Đồ ăn cũng là đặc biệt tinh khiêu tế tuyển, tinh xảo mà công phu, lầu hai là phòng riêng khách nhân muốn dùng cơm riêng, bên trong thanh tĩnh u nhã, đều là bố trí thuần một sắc, giữa cái bàn bày đặt một bình hoa tươi lớn, nhìn ra ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy bố cục rộng lớn của kinh thành Mộc Diễm quốc, một cảnh không tồi. Nghe nói ông chủ của Tử Hạc Các– Trần Thần, cũng là một nhân vật rất tài giỏi, từ nhỏ đã có ý tưởng kinh doanh rất mạnh, lúc còn rất nhỏ cũng đã là một tiểu tài tử danh khí không nhỏ ở Mộc Diễm quốc, ba tuổi có thể đọc chữ, năm tuổi đã viết chữ đẹp, bảy tuổi xuất khẩu thành thơ, chín tuổi bắt đầu quản lý sản nghiệp Trần gia, sau đó lại quen thuộc hiểu biết càng làm càng lớn, danh khí cũng lớn, Tử Hạc Các cũng là một trong các sản nghiệp của Trần gia, rất nhiều quan lớn quý tộc đều thích đến nơi này, không đơn giản là phong cách hay, mới mẻ độc đáo, bài trí cao nhã, phục vụ tốt, tiểu nhị cũng là cô nương tuổi trẻ mĩ mạo. Song Trần Thần bởi vì sản nghiệp nhiều, cũng rất ít khi tự mình đến đây, đều chỉ nghe chưởng quầy mỗi ngày báo cáo, rồi căn cứ tình huống mà quản lý, Trần Thần cũng là kim quy tế lý tưởng trong lòng toàn bộ khuê nữ cô nương ở Mộc Diễm Dung Lâm Phong chỉ là vừa mới tiến vào thì nhìn quanh một chút, sau đó không cần tiểu nhị dẫn dắt đã đi lên lầu hai, tựa hồ rất quen thuộc chung quanh, sau đó bao một căn phòng, chọn vài món Tiểu Bạch thích ăn, sau đó cho tiểu nhị đi xuống. Giới thiệu truyện Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch “Dị Địa Trọng Sinh Chi Bạch” là bộ tiểu thuyết đam mỹ thuộc thể loại xuyên không vô cùng hấp dẫn của tác giả Du Tai Nhân. Truyện là cuộc hành trình với những chuyến đi ngọt ngào ở Thương Mộc đại lục của hai sư đồ Mộ Dung Lâm Phong và Mộ Dung Bạch. Ở kiếp trước, y là sát thủ máu lạnh của tập đoàn Âu Dương. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ quan trọng, y không may rơi vào bẫy của kẻ thù, tính mạng nhanh chóng bị lấy đi trong một vụ nổ vô cùng lớn. Khi ý thức quay trở về, y mới biết bản thân không hề chết mà lại xuyên không đến một thế giới xa lạ khác. Từ một sát thủ, y liền trở thành một nam hài mang bộ dạng yếu đuối, rơi vào hoàn cảnh có thể chết đi bất cứ lúc nào một lần nữa. Mắt không thể mở, thân thể nhỏ bé, suy nhược nghiêm trọng khiến y cảm thấy lo sợ khi tồn tại ở thế giới mới. Đương lúc tuyệt vọng nhất, y lại may mắn được cưu mang bởi một nam nhân. Hắn đưa y về chăm sóc, yêu thương, còn nhận y là đồ đệ duy nhất của mình. Tại nơi xa lạ, lần đầu tiên y yên tâm với cuộc sống hiện tại của bản thân. Mà khi bên Mộ Dung Lâm Phong rốt cục biết Tiểu Bạch mất tích, Tiểu Bạch đã một mình ở giữa phố buôn bán phồn hoa náo nhiệt, một mình ngơ ngác ngây ngốc đứng nửa canh giờ, khuôn mặt cũng bị ánh nắng nóng cháy chiếu đến hồng hồng, mà trong óc Tiểu Bạch tất cả đều là sư phụ của mình, đối với chuyện chung quanh hoàn toàn không có cảm Bạch đang suy nghĩ đi con đường nào về mà đứng ngay giữa đường cái thẳng tắp, cũng chặn lại hướng đi của nhiều người. Lúc này, một đại hán bộ dạng tục tằn, miệng đầy răng vàng hét về phía Tiểu Bạch “Thằng nhãi TM nhà ngươi, đừng như cái đầu gỗ đứng giữa đường, chặn đường đi của lão tử, tránh ra cho lão tử.”Đại hán nói xong, liền thô lỗ đẩy Tiểu Bạch ra, Tiểu Bạch không có phòng bị liền cứ như thế ngã thẳng trên mặt đường dơ bẩn. Hai tay chống trên mặt đất một trận đau đớn mới làm cho Tiểu Bạch phục hồi tinh thần thấy phía trước đám đông ào ào đi tới, thân thể nhỏ bé của Tiểu Bạch nhanh nhẹn xuyên qua dòng người tầng tầng lớp lớp, chậm rãi chui ra ngoài, nhưng đi ra ngoài rồi đối mặt vẫn là khung cảnh lạ Bạch nhìn quầy ăn vặt bên trái bốc tòa ra đừng cụm khói trắng, thơm thơm, trong quầy cũng đầy người ngồi, tất cả mọi người đều đang vừa ăn vừa nói cười, bên cạnh còn có quầy đồ nướng, một cặp cánh gà nướng lóng lánh, lớp da bên ngoài nướng giòn giòn sáng Bạch nhịn không được nước miếng sắp chảy ra, trước kia Trúc Tử cũng nướng chân gà cho Tiểu Bạch ăn, thơm thơm giòn giòn rất muốn ăn, tuy rằng hiện tại rất muốn ăn, nhưng quan trọng hơn là phải tìm được sư quyết tâm liền dời lực chú ý nhìn về phía đường bên phải, chỉ thấy trên đường cái thật dài bên phải, có rất nhiều nữ tử mặc trang phục đủ mọi màu sắc rực rỡ, trên đầu cắm đầy trâm cài tinh xảo cùng một đóa hoa phấn hồng, ở trên đường cùng nam tử đi ngang qua lôi kéo, trêu đùa, nam tử thường thường ra vẻ đạo mạo, còn có thể vươn tay sờ sờ cái nơi cao cao ở phía trước của nữ tử, mà nữ tử này liền đánh nhẹ vào ngực nam tử, nũng nịu nói “Đáng ghét”, sau đó liền bị nam tử kia cười ha ha, đỡ nữ tử vào lầu các đẹp Bạch tuy rằng không phải thực hiểu được nữ tử này là làm gì, nhưng thoạt nhìn hình như dễ nói chuyện lắm, bởi vì bọn họ có thể thực tùy tiện cùng người xa lạ cười nói vui vẻ, nếu bé đến hỏi sư phụ ở đâu, có lẽ bọn họ sẽ nói cho bé mà. Tiểu Bạch hạ quyết tâm liền vui vẻ đi vị nữ tử mặc bé phục đỏ au, ôm thân mật một nam tử, phía trước bộ ngực hơi hơi lộ ra, hai tay sờ tới sờ lui trước ngực nam tử xa lạ, nam tử tựa hồ cũng thực hưởng thụ, nhưng vừa nghe thấy nữ tử muốn kéo mình đi vào lầu các, liền vội tìm cớ trốn đi, nghĩ nếu để lão bà trong nhà mà biết, thì sẽ đại nháo thiên cung Bạch nhìn đến tên nam tử kia đi rồi, liền nhân cơ hội đi qua hỏi “Tỷ tỷ, ngươi có nhìn đến sư phụ của Tiểu Bạch không? Sư phụ mặc y phục màu trắng, ân, còn có bộ dạng dễ nhìn lắm......” Tiểu Bạch vừa nhớ lại vừa nói nói, nhưng lại hình như không biết tìm từ thế nữ tử vốn nghĩ kim chủ có thể cắn câu lại đi rồi, vẻ mặt cau có, quay đầu lại nhìn thấy tiểu thiếu niên vẻ mặt khờ dại hỏi ả, nguyên bản nghĩ câu không được đứa lớn, đứa nhỏ cũng không sao, nhưng nhìn kỹ, trên người mặc quần áo cũ cũ, còn có một chỗ vá nho nhỏ, ai, lại là hạng người nghèo rớt mồng tử hoàn toàn không có hưng trí nói “Thằng nhóc hư hỏng từ đâu ra, xú nam nhân cùng bổn tiểu thư điên long đảo phượng nhiều lắm, biết đâu rằng trong đó có thể có sư phụ của ngươi a, nếu không, chờ ngày nào đó Tiểu ca phát tài, tìm đến bổn tiểu thư, bổn tiểu thư chính là bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh Tiểu ca a, ha ha ha”Tiểu Bạch nhìn thấy vị tỷ tỷ này chả trả lời được câu nào, Tiểu Bạch nghe mà mơ nữ tử thấy Tiểu Bạch vẫn là vẻ mặt không biết nhìn ả, khúc khích thật sự có ý tứ đưa tay lên khuôn mặt của Tiểu Bạch, xoa tới xoa Bạch nhìn thấy vị tỷ tỷ này kỳ quái còn nhéo tới nhéo lui mặt mình, trên người còn có một mùi hương nồng đậm, Tiểu Bạch phản xạ có điều kiện liền giơ tay đẩy ả ra, nói “Buông ra!”Nữ tử thấy Tiểu Bạch đẩy mình ra liền hung tợn nói “Hừ thằng nhóc hư nhà ngươi đến thế nào thì về thế ấy đi, bổn tiểu thư không rảnh chơi với ngươi.”Tiểu Bạch liền ủ rũ quay ngược lại, thường thường sờ sờ hai gò má bị nhéo đến hồng hồng, lang thang không đích đến trên đường cái.“Uy, tiểu thiếu niên cúi đầu đi đường, đối, chính là nói ngươi đó.” Đột nhiên một thanh âm già nua truyền Bạch ngẩng đầu không xác định nhìn lão gia gia phía trước, hóa ra là lão gia gia trước đó tặng đồ chơi làm bằng đường cho mình, nhìn thấy lão gia gia ngoắc mình đến, Tiểu Bạch liền “bịch bịch bịch” chạy tới.“Sao chỉ có một mình ngươi ở đây, vị công tử lúc nãy đâu?” Lão gia gia hiền lành nhìn tiểu thiếu niên đứng trước mặt mình nói.“Tiểu Bạch đi tìm sư phụ.”“Vậy ngươi biết sư phụ ngươi ở nơi nào không?”“......” Lắc đầu.“Hiện tại đã không còn sớm, ngươi có biết đường về nhà thế nào không?”“......” Vẫn là lắc đầu.“Ai đứa nhỏ này ngươi đã không còn nhỏ đi, sao không biết đường về nhà a.”Tiểu Bạch nghe được chỉ ảm đạm cúi đầu, trong lòng thật là ủy này, ngõ tắt yên tĩnh, một trận “ùng ục ùng ục” từ cái bụng nho nhỏ của Tiểu Bạch phát ra, lão gia gia nhìn thấy Tiểu Bạch lúc này nhìn chằm chằm vào hai cái đồ chơi làm bằng đường bán còn lại, do dự hạ cầm lấy hai cái đồ chơi làm bằng đường cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vui vẻ mỗi tay một cái đồ chơi làm bằng đường, nơi này liếm một chút nơi đó liếm một chút, đột nhiên nhớ tới sáng nay mìn h cùng sư phụ cùng ăn đồ chơi làm bằng đường, hiện tại lại chỉ có mình mình cô đơn đứng đây, cái mũi liền từng đợt chua phụ......Ánh chiều tà chiếu vào đất, kéo thân ảnh của một ông lão một bé con trong ngõ nhỏ ra thật dài, mà thân ảnh đứa nhỏ cầm hai cái đồ chơi làm bằng đường lại hơi hơi run run, giống như đứa bé bị vứt bỏ vậy, phát ra tiếng nức phía bên kia Mộ Dung Lâm Phong cùng Trúc Tử đã phân công nhau đi tìm Tiểu Bạch rồi, Trúc Tử tìm trong khu náo nhiệt, còn Mộ Dung Lâm Phong hướng về những con đường nhỏ có phần yên lặng Dung Lâm Phong hiện tại bởi vì tìm kiếm Tiểu Bạch, trong lòng đã muốn hoang mang rối loạn rồi, đứa nhỏ Tiểu Bạch này cái gì cũng không hiểu mất tích đã là một chuyện phi thường phiền toái rồi, bình thường Tiểu Bạch ỷ lại hắn như vậy, hiện tại chỉ còn một mình, giờ phút này Tiểu Bạch tìm không thấy hắn trong lòng hẳn là sợ hãi cùng bất lực đến cỡ Dung Lâm Phong trong lòng vẫn luôn hiểu được băn khoăn của Trúc Tử, biết Trúc Tử vẫn đều như có như không phòng bị Tiểu Bạch, nghi vấn trên người Tiểu Bạch thật sự là nhiều lắm, ưu điểm cùng khuyết điểm trên người đều mâu thuẫn lẫn nhau, muốn nói rõ cũng không được. Vốn tưởng rằng Trúc Tử cho dù trong lòng nghĩ thế nào, nhưng chỉ cần hắn không lên tiếng, Trúc Tử cũng không dám làm gì sau lưng hắn, lại không nghĩ tới......Mộ Dung Lâm Phong hối hận nghĩ, nhìn thấy sắc trời đã càng ngày càng tối, nếu tìm không thấy Tiểu Bạch thì nên làm thế nào bây giờ, không, nhất định sẽ tìm được Tiểu Bạch, lúc này Mộ Dung Lâm Phong hoàn toàn mất đi dáng vẻ ổn trọng văn nhã bình Dung Lâm Phong rất nhanh đi về phía một nhóm người đang đứng nói chuyện phía ở một bên, ngữ khí vội vàng hỏi “Các vị huynh đài, xin hỏi một chút, có nhìn thấy một tiểu thiếu niên đại khái cao một thước năm, mặc y phục màu xanh đã cũ, người gầy gầy nhỏ con, ánh mắt thật to, tỉnh tỉnh mê mê.”“Bọn ta nãy giờ ở đây nói chuyện phiếm, nếu đi ngang qua chỗ này, bọn ta sẽ thấy, nhưng mà lại không thấy tiểu đồng ngươi vừa tả.” Những người đó suy nghĩ một chút liền Dung Lâm Phong cảm ơn, vẻ mặt thất vọng đi về hướng khác....... Ta là phân cách tuyến cũng thực sốt ruột......Lúc này Tiểu Bạch đã chậm rãi liếm xong hai cái đồ chơi bằng đường, ánh mặt trời đã sắp không còn nhìn thấy, chân trời còn có chút mây đen đen bay về phía Bạch nhìn thấy lão gia gia bên cạnh ngồi xổm xuống, chậm rãi sửa sang lại một chút gia sản không nhiều lắm, lại chậm rãi đứng lên, nhìn thấy Tiểu Bạch ánh mắt hồng hồng đáng thương đến tội nhìn mình, trong lòng cũng là không đành lòng, nhưng nghĩ đến về nhà còn có lão bà đang chờ mình ăn cơm, hạ quyết tâm nói “Cái kia, ta phải đi về rồi, ngươi...... tự ngươi cẩn thận một chút đi.”Lão gia gia sau khi nói xong, an ủi sờ sờ đầu Tiểu Bạch, liền vác một thùng trúc nho nhỏ chứa đựng gia sản, đi về phía hoàng hôn. Cái bóng bị trời chiều kéo thật dài, lay động lắc lư đi Bạch chỉ có thể ngoan ngoãn đứng tại chỗ nhìn theo lão gia gia rời đi, một trận gió thổi qua, Tiểu Bạch ôm thân mình nhỏ bé, cảm thấy lạnh như băng kỳ Bạch ôm thân mình bé nhỏ, nhìn trái nhìn phải, vốn nơi này người đi đường đã không nhiều, hiện tại chỉ còn có Tiểu Bạch một mình lạnh lạnh lùng lùng đứng ở đây, Tiểu Bạch ở tại chỗ xoay qua xoay lại, ngắm tới ngắm lui bốn phía ngắm tới ngắm lui, do dự không biết đi hướng khi Tiểu Bạch loay hoay một chỗ rất nhiều vòng, ánh mắt lại là cay cay, trong đầu từng đợt khổ cùng Tiểu Bạch quyết định vẫn là chậm rãi trở về, trở lại cái nơi mình đã tỉnh lại, nhưng là đi tới đi tới, nhìn thấy phía trước tách ra ba đường, Tiểu Bạch lại một trận mê mang, nên đi con đường nào trở về Bạch đứng yên suy nghĩ một chút, nhấc chân liền đi về phía trái, nhưng đi được mấy chục thước, xuất hiện ở trước mắt chính là một con sông thật dài, trên sông còn có một con thuyền xa hoa, trên thuyền có rất nhiều nữ tử xinh đẹp, cùng các tài tử hào hoa phong nhã cử rượu cao đàm khoát luận, tiếng đàn sáo dễ nghe đinh đinh đang đang truyền Bạch tò mò nhìn một hồi, liền phát giác mình chưa bao giờ tới nơi này, cuối cùng lại quay về ngã ba đường kia, lần này Tiểu Bạch quyết định đi con đường ở giữa, đi tới đi tới liền ngửi được mùi hương thơm thơm, hình như trước kia Trúc Tử nấu thịt đông pha, mỗi lần bé đều muốn ăn rất nhiều, Trúc Tử còn luôn mắng bé là mèo con tham ăn, sư phụ sẽ thực ôn nhu kêu bé ăn chậm một đến Mộ Dung Lâm Phong, trong lòng Tiểu Bạch lại từng đợt khổ sở. — sư phụ, ngươi ở nơi nào a, Tiểu Bạch rất nhớ thời bụng Tiểu Bạch lại từng đợt kêu to, chỉ có buổi sáng ở nhà ăn chút cơm rau dưa, khi đó Trúc Tử còn nói Tiểu Bạch không cần ăn nhiều, nói đợi đến chợ, bụng Tiểu Bạch cũng chứa không ít đồ ăn vặt, nhưng hiện tại trừ bỏ ăn ít đồ chơi bằng đường, cái gì cũng không có, vốn đồ ăn ở Yến Thanh tửu lâu cũng chưa ăn đã hôn mê Bạch nhìn thấy trên quầy sắp xếp ít đồ ăn, liền nhịn không được chậm rãi đi qua....Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Nhấn vào giữa màn hình để hiển thị Tùy chọn đọc. Tác giả Thể loại Đam Mỹ, Xuyên KhôngNguồn Trạng thái FullSố chương 129Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Edit Aoi GinThể loại xuyên không, thầy trò, ấm áp Mộ Dung Lâm Phong x Mộ Dung là cuộc hành trình ghi dấu lại những chuyến đi ngọt ngào ở ở Thương Mộc đại lục của Sư phụ ôn nhu kì thực phúc hắc cùng Đồ đệ đáng yêu có năng lực, ngọt ngào ấm áp bánh bao văn. Thứ chín chương hôn môi Mộ Dung đón gió mang theo Tiểu Bạch đi ở tiếng động lớn xôn xao náo nhiệt đích trên đường cái. Tiểu Bạch cũng là lần đầu tiên đơn độc hòa Mộ Dung đón gió đi ra, trước đây hai người đích phía đô hội theo bình thường khiếu Tiểu Bạch ngu ngốc đích gậy trúc, thế nhưng hiện tại cũng chỉ có Mộ Dung đón gió nắm Tiểu Bạch đích thủ, tại dị quốc tha hương trung bước chậm đi ở trên đường cái, cũng có thể nói thị hai người đích lần đầu ước hội ba. Ở đây khắc Mộ Dung lâm phong đích trong lòng hay như thế cho rằng đích, tuy rằng Tiểu Bạch đến bây giờ đã bị Mộ Dung đón gió ăn hai lần liễu. Nhưng chính tỉnh tỉnh mê mê đích hình dạng. Tuy rằng hiện tại thị giá lạnh đích mùa đông. Thế nhưng nhai đạo thượng hoàn là có thêm rất nhiều đích người đi đường, dù sao tổng bất năng bởi vì hàn lãnh đích khí trời mà buông tha thông thường sinh kế vấn đề, tại thế nào trắc trở. Nhân luôn luôn yếu dựa vào nào đó lao động xong tiền thù lao lai duy trì sinh hoạt đích. Bởi vì hiện tại thị buổi trưa, sở dĩ thái dương chiếu xạ trứ rộng đích đại địa. Tuy rằng tịnh sẽ không giống mùa hè như vậy làm cho nóng bức đích ôn độ, thế nhưng tổng bỉ mùa đông đích buổi sáng hòa buổi tối yếu noãn thượng một ít. Mỗi quốc gia đích phố xá luôn luôn náo nhiệt đích, bất đồng đích dân phong bất đồng đích náo nhiệt, tựa như hiện tại nhai đạo đích hai bên không đơn giản hữu nam tính đích người bán hàng rong. Cũng có nữ tính đích người bán hàng rong tại bên cạnh thét to trứ buôn bán, Mộ Dung đón gió hòa Tiểu Bạch trên người ăn mặc rất là thư thích sa hoa đích quần áo và đồ dùng hàng ngày, hơn nữa Mộ Dung đón gió lớn lên cũng thật là bất phàm. Vì vậy tại đủ loại kiểu dáng đích người bán hàng rong trung cũng là rất được hoan nghênh đích, thế nhưng trở thành độ mục đích tiêu điểm cũng cũng không phải nhất kiện khả dĩ xưng là khoái trá chuyện tình. Tựa như hiện tại tại thương nghiệp nhai lý, vừa đi tiến na phồn hoa đích phố xá, lập tức nảy lên lai một đống đích người bán hàng rong. Nam nữ đều có, đều tranh tiền khủng hậu đích ngưỡng mộ dung đón gió đẩy mạnh tiêu thụ trứ chính đích sản phẩm, cật đích, dùng đích, khán đích chờ một chút đích thương phẩm, giá cũng là mộc tươi đẹp quốc tòng tươi đẹp thích tại nhâm thì đối tiểu thương đích rộng thùng thình hòa cổ vũ hạ chính sách đích hành vi, giá có lợi vu quốc gia đích phát triển, tăng cường mộc tươi đẹp quốc cư dân đích tự lực cánh sinh hòa gây dựng sự nghiệp tinh thần. Không thể không thuyết tại lúc đó chính một nhỏ yếu quốc gia đích hữu lực chính sách. Chỉ là hiện tại thẳng tắp tiến lên nảy lên tới tiểu thương, nhượng Mộ Dung đón gió có chút ảo não hòa phiền muộn liễu, Mộ Dung đón gió tự biết chính có rất cường đích khiết phích đích, ngoại trừ Tiểu Bạch ngoại, Mộ Dung đón gió cũng không muốn cùng những người khác tại thân thể thượng từng có đa đích tiếp xúc, giá bộ nhượng Mộ Dung đón gió cảm thấy chán ghét hòa nói không nên lời đích phiền táo, Vì vậy Mộ Dung đón gió liền bả Tiểu Bạch đích kiểm hướng phía chính đích ngực áp khứ, nhẹ nhàng ô thượng Tiểu Bạch đích cái lỗ tai, sau đó lạnh lùng đích nhìn chăm chú trứ mọi người, mặt nhăn trứ hai hàng lông mày trầm thấp trứ tiếng nói "Cút ngay." Tuy rằng Mộ Dung đón gió thuyết đích cũng không sẽ là rất lớn thanh, lúc đó hết cách đích mọi người trái tim chỗ nhưng cảm giác được liễu trận trận đích âm hàn, tuy rằng hiện tại cũng là ngày đông giá rét, rõ ràng trước cũng không hội cảm thấy đặc biệt hàn lãnh đích, mọi người đang nhìn đáo Mộ Dung lăng liếc mắt đưa tình trung na âm tà lạnh lùng đích mâu quang hậu, đều là bất tự giác đích rùng mình một cái, sau đó ý thức còn không có phản ứng nhiều, thân thể tựu tự động tự giác đích cúng thất tuần bát bát tứ tán ra. Tiểu Bạch cảm giác được bị Mộ Dung đón gió đè nặng chính đích đầu, hoàn bưng chính đích cái lỗ tai, cảm thấy rất kỳ quái đích Tiểu Bạch hơi đích tránh giật mình đầu, tuy rằng cảm giác Mộ Dung đón gió cũng không phải rất lớn lực đích đè nặng chính, thế nhưng chẳng vì sao luôn luôn tránh không ra, loáng thoáng đích tựa hồ còn nghe được chính sư phụ phó nói gì đó, đương Tiểu Bạch đang muốn lực mạnh lại một lần nữa tránh khai đích thời gian, tựu thực sự rất nhẹ nhàng đích tránh mở, nhìn một chút chu vi, vừa hoàn rất nhiều người vây bắt đích, hiện tại chính hòa sư phụ hai người quanh thân đều là vắng vẻ đích, kỳ quái ~ "Sư phụ, vừa làm sao vậy?"

dị địa trọng sinh chi bạch